Thiên Chúa và Sự Sống

Attention: open in a new window. PDFPrintE-mail

Một đề tài gây nhiều tranh luận trong những ngày gần đây là vấn đề sử dụng phôi tế bào trong các công cuộc nghiên cứu y học. Khoa học tiến bộ thì người ta phải đối diện với những vấn đề mà trước kia không bao giờ phải đặt ra. Ngày nay người ta nói đến vấn đề đạo đức liên quan đến sinh học, đến phôi tế bào, đến sao chép sinh học. Tất cả những vấn đề nầy được đặt ra vì hai lý do duy nhất đó là sự thực hữu của sự sống và sự thực hữu của Đấng Tạo Hóa.

Vấn đề không cần phải tranh cãi nếu không liên quan đến sự sống. Câu hỏi đặt ra trong việc sử dụng các phôi tế bào là sự sống bắt đầu từ khi nào. Nếu sự sống bắt đầu từ khi cái phôi được hình thành thì đụng đến cái phôi là đụng đến chính sự sống của một con người. Nhưng nếu chỉ là vấn đề sự sống không mà thôi thì không nói làm gì. Sở dĩ người ta phải đặt vấn đề là vì vấn đề nguồn của sự sống. Sự sống đến từ đâu? Dù tin hay không tin, sâu kín trong tâm hồn ai cũng biết rằng sự sống là một huyền nhiệm vì con người không thể tạo ra sự sống. Tất cả những thí nghiệm và nghiên cứu của con người đều dựa trên những yếu tố có sẵn là sự sống. Người ta biết rằng đụng đến sự sống là đụng đến một cái gì thiêng liêng, không thể coi thường. Và đó là một bằng chứng hùng hồn về sự thực hữu của Đấng Tạo Hóa.

Sự sống và Đức Chúa Trời, Đức Chúa Trời và sự sống là hai điều đi chung với nhau mà chúng ta phải nghĩ đến và sống đúng với suy nghĩ đó. Bạn và tôi, chúng ta đang hiện hữu trên cõi đời nầy và sự sống chúng ta đang có đến từ Thiên Chúa. Tác giả Thánh Vịnh 139 nói rằng, "Tôi cảm tạ Thiên Chúa vì tôi đã được tạo dựng cách đáng sợ lạ lùng." Những nghiên cứu của y học về yếu tố di truyền cho thấy cả một công trình chi tiết, vĩ đại của Đức Chúa Trời trong sự sống của mỗi người. Tác giả Thánh Vịnh 139 dù sống hàng ngàn năm trước, không biết gì về những tiến bộ của khoa học hiện đại, nhưng trong ơn thần cảm của Thiên Chúa đã viết, "Chúa đã dệt thành tôi trong lòng mẹ tôi." "Dệt trong lòng mẹ" là ngôn ngữ của thi ca nhưng đồng thời cũng minh chứng tính cách diệu kỳ của sự sống con người khi được tạo dựng trong lòng mẹ. Chúng ta mang trong người sự sống của cha mẹ chúng ta nhưng trên hết thật sự chúng ta mang trong người sự sống của Thiên Chúa, của Đấng Tạo Hóa, của Đấng ban cho chúng ta sự sống.

Sự sống đến từ Đức Chúa Trời, sự sống huyền nhiệm, sự sống linh thiêng và như danh từ mà một số các nhà khoa học, chính trị, đạo đức và luật gia thường dùng trong những ngày gần đây là chúng ta không thể táy máy, lục lọi, làm xáo trộn, thay đổi sự sống linh thiêng đó. Nhưng đó là đối với những người trong phạm vi y học, khoa học, còn đối với riêng chúng ta thì sao? Mỗi một chúng ta mang trong người sự sống của Thiên Chúa và chúng ta cũng không thể xem thường nhưng phải biết quý trọng sự sống Thiên Chúa ban cho chúng ta. Trước hết, chúng ta phải biết ơn Thiên Chúa và thưa với Chúa như tác giả Thánh Vịnh thứ 139 đã nói, "Tôi tạ ơn Chúa vì tôi đã được dựng nên cách đáng sợ lạ lùng." Đặt tay lên lồng ngực, lắng nghe từng nhịp tim, nhịp thở, ngước mắt nhìn bầu trời, vận dụng đôi tay, đôi chân... Nếu Bạn còn làm được những động tác đó hãy cảm tạ Thiên Chúa vì sẽ đến một ngày mắt nhắm, tay xuôi, sự sống không còn hoặc khi đau yếu, bệnh tật, về già... Những lúc ấy chúng ta mới thấy sự sống, sức khỏe là món quà vô giá Thiên Chúa ban cho chúng ta. Sự sống chẳng những nói đến những hoạt động của thân xác nhưng cũng nói đến giá trị của đời sống, nói đến chất lượng. Tất cả các loài sinh vật đều có sự sống, chỉ riêng con người mới suy tư về sự sống và có những quyết định liên quan đến sự sống.

Sống thật ra không phải chỉ có những sinh hoạt thể xác nhưng còn nói đến tinh thần, tình cảm, cảm xúc. Chúng ta còn nói đến mối quan hệ giữa người nầy với người nọ, tình người, những vui buồn trong đời sống, vấn đề niềm tin và tâm linh. Chính trong lĩnh vực nầy, Chúa Giê-xu đã tuyên bố lời sau đâ. Chúa phán, "Ta đã đến hầu cho chiên được sống và được sống sung mãn." Chúa Giê-xu gọi chúng ta là con chiên của Ngài và Ngài muốn ban cho chúng ta sự sống thật. Con người chúng ta sinh ra ai cũng sống nhưng như đã nói, đó mới chỉ là những sinh hoạt của thể xác, của lý trí, của tình cảm. Con người chúng ta cao quý hơn muôn vật mọi loài vì còn có phần tâm linh, phần chúng ta giao tiếp với Đấng Tạo Hóa. Không ai chỉ dạy cho chúng ta nhưng sâu kín trong tâm hồn chúng ta luôn luôn có ý thức về Đấng Tạo Hóa.

Trong một bài báo mới đây trong tạp chí của tờ Los Angeles Times, một nhà khoa học chuyên về não bộ qua, sau nhiều lần thí nghiệm và nghiên cứu đã phải đi đến kết luận là "trí óc con người đã được tạo ra để kinh nghiệm sự thực hữu của Đức Chúa Trời." Con người chúng ta đã được tạo dựng để kinh nghiệm chính Thiên Chúa. Đây cũng là lời của Thánh Augustine đã nói từ nhiều thế kỷ trước, "Chúa đã tạo dựng chúng con cho Chúa cho nên linh hồn chúng con sẽ không bao giờ an nghỉ cho đến khi nào chúng con an nghỉ nơi chính Chúa." Pascal nói rằng, "Trong tâm hồn của con người có một khoảng trống mà chỉ một mình Thiên Chúa mới có thể lấp đầy khoảng trống đó." Thánh Kinh cho biết dù chúng ta có sự sống thân xác nhưng nếu không có Thiên Chúa ngự trị trong tâm hồn, trước mặt Chúa, chúng ta là những người đang chết. Chết vì chúng ta bị ngăn cách với Thiên Chúa, như cành cây lìa khỏi thân cây, không còn nhựa sống hay sức sống trong người. Chúa Giê-xu đã đến trần gian nầy hơn 2,000 năm trước để ban cho chúng ta sự sống đó. Chính vì vậy mà trong những lời giáo huấn, Chúa Giê-xu thường nói về sự sống đời đời hay sự sống vĩnh cửu. Sự sống đời đời hay sự sống vĩnh cửu không phải là sống mãi không chết nhưng là một đời sống có ý nghĩa trên đời nầy và được sống đời đời với Chúa trong cõi vĩnh hằng.

Tin mừng chúng tôi loan báo cho quý vị hằng tuần trên đài phát thanh nầy là cho quý vị biết rằng Chúa Giê-xu đã đến chịu chết để chúng ta được sống. Để nhận được sự sống đó chúng ta phải tin nhận. Lời Chúa dạy, "Vì Đức Chúa Trời yêu thương thế gian đến nỗi đã ban Con Một của Ngài, hầu cho hễ ai tin Con ấy không bị hư mất mà được sự sống đời đời." Sự sống của chúng ta đến từ Thiên Chúa, cả sự sống thân xác lẫn sự sống tâm linh. Sự sống thân xác chúng ta đã có, chúng ta có ý thức rằng sự sống đó đến từ Chúa và tạ ơn Ngài không? Còn sự sống tâm linh thì sao? Không có sự sống tâm linh chúng ta chỉ có những sinh hoạt thể xác, tình cảm mà không có mối tương quan với nguồn của sự sống là Đức Chúa Trời.

Đang khi các nhà chính trị, các nhà đạo đức thảo luận, bàn cãi về vấn đề có nên sử dụng phôi tế bào để nghiên cứu y học hay không vì có liên quan đến sự sống. Sự sống đó liên quan đến Đức Chúa Trời là Đấng ban cho chúng ta sự sống, chẳng những sự sống thân xác nhưng cả sự sống tâm linh. Chúa ban cho chúng ta sự sống thân xác bằng công trình sáng tạo của Ngài và ban cho chúng ta sự sống tâm linh bằng công trình cứu chuộc của Ngài qua cái chết của Chúa Giê-xu trên thập tự giá. Bạn đã có sự sống thể xác qua công trình sáng tạo của Thiên Chúa nhưng đã có sự sống tâm linh qua công trình cứu chuộc của Ngài chưa? Với đức tin chân thành, mở rộng tâm hồn, tiếp nhận ơn cứu rỗi của Thiên Chúa, Bạn sẽ kinh nghiệm sự sống tâm linh Chúa hứa ban cho những người tin nhận Ngài. Chúa Giê-xu phán, "Ta đã đến hầu cho chiên được sống và được sống sung mãn." Bạn đã có sự sống sung mãn trong Chúa Giê-xu chưa hay vẫn còn đang kéo lê những ngày trên cõi trần gian nầy? Tất cả đều tùy nơi quyết định của chúng ta hôm nay.

Mục sư Nguyễn Thỉ
Chương Trình Phát Thanh Tin Lành