Giết Người

Attention: open in a new window. PDFPrintE-mail

Tháng 8 năm nay đánh dấu 70 năm ngày hai quả bom nguyên tử ném xuống hai thành phố Hiroshima và Nagasaki ở Nhật Bản gây cho hơn 200 ngàn người thiệt mạng. Người ta lên án vệc tàn sát nầy và kêu gọi để chiến tranh nguyên tử sẽ không bao giờ xảy ra cho nhân loại nữa! Nhưng từ đó đến nay, dù vũ khí nguyên tử không được sử dụng, cũng có đến hàng trăm ngàn người khác ngã chết vì bao nhiêu cuộc chến khác, từ Triều Tiên đến Việt Nam, từ Trung Ðông đến Phi Châu. Ngay cả ở những nước không có chiến tranh thì bạo động và giết người cũng xảy ra hằng ngày, xảy ra một cách kinh khủng, chẳng những giữa những băng đảng, những tay trộm cướp, nhưng cũng xảy ra thường xuyên nơi trẻ con và trong những lãnh vực mệnh danh là y khoa như những vụ phụ giúp người khác tự tử hay phá thai.

Giết người dù dưới hình thức nào cũng là giết người, nhưng con người dễ trở thành những người đạo đức giả khi lên án chiến tranh hay giết người tập thể mà lại làm ngơ trước những vụ phá thai hay phụ giúp người khác tự tử. Kêu gọi ngưng giết chóc thật ra phải bắt đầu từ mức độ thấp nhất là cá nhân chúng ta và chúng ta phải xét đến vấn đề từ cội rễ.

Vụ sát nhân đầu tiên trong lịch sử nhân loại là việc Ca-in sát hại người em là A-bên vì lòng ganh tị. Từ đó đến nay, bạo động và giết chóc cứ vậy mà tiếp diễn. Cội rễ của hành động sát nhân là bản tính tội lỗi của con người. Khi con người đầu tiên bất tuân lệnh của Thiên Chúa, từ tội không vâng phục, mầm mống tội lỗi đã đi vào con người và vì ảnh hưởng di truyền, con người trải mọi thời đại đã mang bản tính tội lỗi đó. Không ai dạy ai giết người bao giờ nhưng bản tính tội lỗi đã đưa con người đến chỗ ganh ghét, giận dữ, bạo động và giết chóc. Bản tính tội lỗi của con người cùng với ảnh hưởng tệ hại của xã hội và sức mạnh của bóng tối đã đưa đến những hành động giết người không gớm tay từ tuổi ấu thơ.

Ðây là những điều đáng buồn, đáng cho chúng ta quan tâm và lên án, nhưng trước khi tiếp tục làm điều đó, chúng ta cũng cần phải nhìn vào chính mình. Chúng ta cần đối chiếu chính mình với tiêu chuẩn của Thiên Chúa. Trước hết, luật của Chúa dạy: “Ngươi chớ giết người.” Theo luật nầy, đa số chúng ta có thể nói rằng mình không mắc tội nầy. Nhưng lời Chúa dạy ở một tiêu chuẩn cao hơn, Chúa Giê-xu phán:

Luật Mai-sen dạy, không được giết người. Ai giết người phải bị đưa ra toàn xử tội. Nhưng Ta bảo các con, Người nào giận anh em mình cũng phải bị xét xử, người nào nặng lời mắng nhiếc anh em cũng phải ra tòa, người nào nguyền rủa anh em sẽ bị lửa địa ngục hình phạt (Phúc Âm Ma-thi-ơ 5:21-22)

Lời dạy của Chúa cho thấy rằng giết người không phải chỉ là hành động lấy mạng sống của một người nhưng là những suy nghĩganh ghét, giận dữ từ trong lòng và từđó mới đưa đến chỗ làm hại mạng sống của người khác. Lời Chúa cũng dạy, “Ai ghét anh em mình là kẻ giết người.” Chính thái độ ganh ghét đưa chúng ta đến chỗ muốn loại bỏ, sát hại người khác. Tội giết người phát xuất từ tính ích kỷ hoặc muốn che giấu tội lỗi. Những người phá thai tức là hủy diệt mầm sống từ trong lòng mẹ là ích kỷ hoặc vì muốn che giấu những hành động tội lỗi của mình.

Luật pháp của con người thường chỉ xét vấn đề cách phiến diện mà không giải quyết vấn đề tận gốc rễ. Một người sinh con rồi vứt bỏ sẽ bị kết tội giết người nhưng nếu người đó đến một bác sĩ để phá thai thì lại không bị tù tội gì. Tiêu chuẩn của con người thayđổi nhưng luật Thiên Chúa không bao giờ thay đổi, và vấn đề là vấn đề lòng người. Tất cả đều phát xuất từ lòng người. Chúa Giê-xu phán:

Từ lòng dạ con người sinh ra tư tưởng ác như giết người, ngoại tình, gian dâm, trộm cắp, dối trá, phỉ báng (Phúc Âm Ma-thi-ơ 15:19)

Chúng ta đang phải đối diện với tệ trạng giết người trong xã hội chúng ta và tệ trạng nầy ngày càng kinh khủng với trẻ con giết người, người lớn giết người, giết người từ trong bụng mẹ, giết người lúc tuổi già… Người ta nhân danh đạo đức và quyền tự do để giết người. Người ta lên án những kẻ giết người công khai nhưng lại im lặng hay cổ võ những hình thức sát nhân khác! Chúng ta sống trong thời đại mà tiêu chuẩn đạo đức bị đảo lộn. Chúng ta phải làm gì và sống như thế nào?

Trước hết, chúng ta phải nhận rằng nguyên nhân của tội giết người và tất cả mọi hình thức tội ác khác là bản tính tội lỗi của con người. Thiên Chúa tạo dựng con người với bản chất thánh thiện và với ý chí tự do, nhưng con người đã sử dụng ý chí tự do của mình để làm điều sai quấy, đã chọn con đường tội lỗi và mầm móng tội lỗi trong con người đã khiến cho con người phạm đủ mọi thứ tội. Tội căn bản của con người là khước từ Ðức Chúa Trời là phủ nhận Ngài và vì vậy con người cứ mãi bị lôi cuốn vào con đường hư vong.

Nếu nguyên nhân của tội giết người và mọi hình thức tội lỗi là bản tính tội lỗi thì vấn đề đầu tiên chúng ta phải giải quyết không phải là giáo dục hay cải thiện đời sống nhưng là đưa con người trở lại với Thiên Chúa để đứng đúng chỗ của mình trong mối tương giao với Thiên Chúa. Chỗ đứng đó là công nhận mình là tội nhân trước mặt Thiên Chúa và tiếp nhận ơn cứu rỗi của Ngài. Ơn cứu rỗi được ban cho con người qua cái chết thay thế của Chúa Giê-xu. Chỉ một mình Chúa Giê-xu là Ðức Chúa Trời, là Ðấng vô tội mới có thể mang tội lỗi, biến đổi và thánh hóa cuộc đời chúng ta. Thánh Kinh cho biết, nếu A-đam là con người đầu tiên đã đưa chúng ta vào vòng tội lỗi thể nào thì cũng vậy, Chúa Cứu Thế Giê-xu được gọi là A-đam mới, A-đam thứ hai giải thoát chúng ta và đem chúng ta vào mối tương giao mới với Thiên Chúa, biến đổi cuộc đời chúng ta. Việc Chúa Giê-xu làm là thay đổi con người tận gốc rễ, không phải chỉ bên ngoài. Chính thay đổi đó sẽ giúp chúng ta có thể sống theo tiêu chuẩn của Thiên Chúa. Tiêu chuẩn toàn hảo không thay đổi theo thời gian hay hoàn cảnh xã hội. Tiêu chuẩn nầy sẽ giúp chúng ta thấy rằng sát hại con người bằng bom đạn, bằng chất nổ cũng chẳng khác gì phá thai hay giết người già hay ganh ghét, giận dữ. Tiêu chuẩn của Thiên Chúa, nhờ đức công chính của Ngài, ta có thể đạt đến được và sống mỗi ngày hài hòa trong mọi mối tương giao.

Tương quan giữa con người và Thiên Chúa vì vậy chính là căn bản cho tương quan tốt đẹp giữa người với người. Và nếu trong gia đình, ngoài xã hội, ai cũng sống với nhau như vậy, chúng ta sẽ có thể bắt đầu cho một thế giới tốt đẹp. Thế giới tốt đẹp bắt đầu từ chính Bạn và tôi khi chúng ta trở về với Thiên Chúa.

Mục sư Nguyễn Thỉ
Chương Trình Phát Thanh Tin Lành